- Thứ Tư, 30 tháng 11, 2016
- 0 Comments
LTS: Nạo, phá thai là vấn nạn nhức nhối khiến xã hội đau đáu. Phía sau đó, còn những câu chuyện mà ít ai biết. căn số những hài nhi bị chối bỏ sẽ đi về đâu? nhiều người trong cuộc nói gì? các hành động lặng lẽ của những người gom xác hài nhi liệu có đủ sưởi ấm cho các "linh hồn" lạnh lẽo?...
Loạt bài "Phía sau các hài nhi bị chối bỏ" sẽ là các lát cắt phía sau nhiều câu chuyện đớn đau lạnh người ấy.
Ám ảnh cảnh thai nhi treo lơ lửng tại... giỏ xe tự nguyện viên
"Các con sinh ra chưa thể thành người, dù thế nhóm mong được rằng, khi các con về với thế giới bên kia, sẽ được hưởng nghi thức như một con người. Chút ấm áp ấy, hi vọng sẽ vỗ về phần nào những đau đớn mà sinh linh nhỏ bé phải chịu chứa lúc bị chính phụ huynh mình vứt bỏ", Hùng, một hội viên trong nhóm tự nguyện đã hàn huyên với tôi vậy nên khi kể về "công việc" hằng đêm của mình. Theo đó, nhóm của Hùng bao gồm những thanh niên đang định cư học tập và công tác trên vùng lãnh thổ thành phố hn từ nhiều năm Bính Thân đã lặng lẽ đi tìm và kết nạp nhiều hài nhi đen đủi về một nơi hội tụ và an táng. Một đêm theo chân nhóm thiện nguyện của Hùng, tôi đã nghe, đã chứng kiến những hình ảnh quá chừng sửng sốt, chua xót.
Lúc 22h đêm, như đã hẹn trước, chúng tôi gặp Hùng trên đường giải tỏa, thủ đô hn. lúc ánh đèn cửa hàng vừa tắt, Hùng tấp vào bên vỉa hè, dừng xe khóa cẩn thận, tiếp theo đeo bao tay và bịt khẩu trang rồi bảo: "Anh chờ em vài phút".
Khi các cửa hàng tắt đèn là khi nhóm tình nguyện làm "công việc" nhặt nhạnh xác hài nhi.
Trong lúc về chúng tôi chưa thấy được sự việc gì, thì Hùng đã kịp xuống xe đi bộ đến thẳng một phòng y khoa đứng bên ngoài gõ cửa. Sau vài phút, cánh cửa hé mở để Hùng bước vào rồi vội đóng sập lại.
Khoảng 5 phút tiếp đến Hùng bước ra với vẻ mặt thẫn thờ và tâm cảnh đầy thất vọng: "Còn sớm nên chủ vẫn đang ở đây, họ phát hiện có các anh đi theo nên họ phòng chống và chối từ ko cho tụi em đón con về…".
Nhóm thiện nguyện tiếp tục đi đến một bệnh viện cách đó ko xa, hai người trong số họ chui qua cửa xếp và mất hút nằm trong.
Sau vài phút đi thu nhặt, thiện nguyện viên đã mang về sắp chục thai nhi
Chừng 10 phút sau, Hùng đi ra từ cơ sở khám bệnh, trên tay xách một bọc nilon màu đen treo vào móc xe và bảo:
"Trong này có 5 "con" (các thiện nguyên viên thường gọi thai nhi với cái tên trìu mến)... Phải tầm giờ này cơ sở y tế mới nghỉ và họ mới để mình vào lấy "con" đưa về chôn cất. hôm nay chúng em phải mò vào tận góc cầu thang để lấy các con về, bởi vì con số những nên họ "cất", vì sợ nơi làm việc tính năng phát hiện".
Hùng trải lòng: "Đều đặn mấy năm 2016 chúng em làm "công việc" này, bất luận mưa bão hay oi bức. Cũng chỉ vì tình thương với các sinh linh nhỏ bé chưa thể được làm người. Nếu không đi "xin" có thể họ sẽ để những con ở bờ đường hay trước phòng y khoa thì chó mèo, chuột nó cũng cắp đi. Tội lắm".
Xác hài nhi được tập hợp về một điểm để khâm liệm.
Nói rồi, Hùng rướm nước mắt kể: "Nhiều năm theo công việc này, với nhiều gì em biết thì, có các bệnh viện họ chưa hiểu về nhóm của chúng em. Họ ngại ngần, không dám đưa ra ngoài, mà họ cho vào bồn hố xí hủy… Nghĩ mà tội nghiệp".
Theo lời Hùng, công việc như trên đều đặn xảy ra trên những phố "phá thai", mọi ngày nhóm của Hùng lượm lặt được từ 5 đến 10 sinh linh bé nhỏ. Có em còn chưa thành hình hài mà mới chỉ là những cục máu đỏ, dù thế cá biệt còn có những em đến 8 tháng tuổi, đã có hình hài và chuẩn bị ra đời tuy vậy vẫn bị từ chối.
"Nói là chừng đó xác hài nhi xin được về, số hài nhi còn vất vưởng chắc hẳn còn gấp những lần vậy nên. Có nhiều em mới chỉ được làm lên như cục máu hoặc có con bị phân thành những mảnh đều được nhóm đem về tẩm niệm chu đáo. Nói thật, nếu cắt cử đi nhiều ngả đường để lượm lặt thì không có đất để chôn…", Hùng xót xa.
Những cuộc chào đời không nguyên vẹn
Ngồi sau xe Hùng, tôi không khỏi run rẩy lúc nghĩ về nhiều thai nhi đang treo phía đầu xe. Mồ hôi vã ra, tâm trạng đảo lộn, tim đập thình thịch, xúc cảm thật khó tả. Vừa như sợ hãi, vừa như nổi giận, lại vừa xót xa đến đớn đau. những hài nhi kia, phút trước còn có trái tim đập thình thịch trong bụng mẹ, thế mà thời điểm này bị vứt bỏ như một thứ "bệnh phẩm", nằm vô hồn trong các chiếc túi bóng đen. hiểu được tâm trạng của tôi, Hùng mở lời xóa tan im lặng:
"Em hiểu tâm cảnh của anh. Tự tay mang cả trăm xác hài nhi về, rồi lại tự tay tắm rửa cho nhiều con mà lần nào em cũng bất ngờ, đau đớn. Tội những con lắm, không hiểu người làm nghề phá thai và các bà mẹ chối từ các con nghĩ gì. Có lần em xách túi nilon đem về để ra khâm liệm cho nhiều con, hiện hữu trước mắt là nhiều em đã đủ đầy hình hài như một đứa trẻ đủ năm đủ tháng... mà thương. Xót thương cực kỳ cái cảnh tượng nhiều con bị phân chia từng mảnh như vừa bị tử vong trong một vụ tai nạn…", Hùng đau đớn kể.
Các thai nhi vô tội được thiện nguyện viên tắm sạch sẽ.
Rồi, Hùng nói đầy xót xa: "Mỗi lần ra đường thế này, chúng em chỉ mong trở về với tay trắng. Nếu không đi, thì trong lòng lại nghĩ đến tội nghiệp cho nhiều con. Chả biết mấy giờ nhiều bà mẹ trên cõi trần đang có ý định phá thai mới thức giấc và kính trọng mạng sống, mới tinh thần tới việc giữ vững sự sống và coi nạn phá thai là có tội.
Phòng khám thì chắc chỉ vì lợi nhuận thôi, theo như em được biết nhiều ca phá thai nhỏ chỉ vài trăm nghìn. các ca lớn có lúc lên đến hàng chục triệu, cứ càng to thì càng đắt tiền. Chả có một đứa con nào được nêu ra từ cơ sở khám bệnh mà lành lặn".
Các tự nguyện viên khâm liệm cho những hài nhi.
Nói xong, Hùng đưa về chúng tôi về một cơ sở chuyên tụ hợp xác thai nhi. Hùng đeo gang tay, bịt khẩu trang cẩn trọng, rồi nhẹ nhõm lấy những thai nhi từ trong túi ni lông ra đặt lên chiếc bồn rửa tắm sạch cho những em.
Khi công tác vệ sinh đã xong, Hùng khâm liệm các em bởi chiếc khăn màu trắng và gói kín từng em trong chiếc túi nilon mới cứng. sau đó, Hùng nâng niu những em trên một cái khay sạch sáng bóng, đem lại chiếc tủ lạnh chờ sẵn và đóng kín lại để bảo quản, chờ nghi lễ chôn tập thể.
Tất cả các thai nhi nhặt nhạnh sau từng ngày được bảo quản trong tủ lạnh chờ nghi lễ chôn tập thể
Theo lời Hùng, công việc diễn ra tương tự của những nhóm thiện nguyện khác được tỏa đi nhiều vị trí khác. Cứ mỗi sáng thứ bảy, hầu hết số thai nhi được tụ hợp về sẽ một lần nữa bỏ vào thùng xốp, làm lễ nghi tiễn biệt thai nhi và chuyển đến một bãi tha ma tại ngoại thành.
Hằng đêm, nhiều chuyến xe máy treo lủng lẳng túi nilon đen vẫn lặng lẽ đi qua từng con đường, góc phố, rẽ vào những bệnh viện thai tối mịt hay nhiều khu xôm tụ rác. Chẳng ai thấu hiểu rằng trong chiếc túi nilon đen ấy là một sinh linh vô tội vừa bị chối từ quyền được sống, được nhìn thấy ánh kim ô. các người thiện nguyện chỉ còn cách tìm mọi cách để đưa những em về nơi an nghỉ cuối cùng trong tình thương, sự nâng niu ấm áp để bù lại phần nào thiệt thòi, đau thương mà nhiều em phải đón nhận từ lúc chỉ mới là một cục máu đỏ trong thân thể mẹ...
0 nhận xét :